Ôn thi chuyên văn vào 10
Ôn thi chuyên văn vào 10
Đề bài: “Ai cũng muốn làm điều gì đó rất lớn lao,
nhưng lại không nhận ra rằng cuộc sống được tạo thành từ những điều rất nhỏ”.
(Hành trang vào đời, NXB Tổng hợp TP HCM, 2008,
tr.38)
“Tôi đi dạo trên
bãi biển khi hoàng hôn buông xuống. Biển đông người nhưng tôi lại chú ý đến một
cậu bé cứ liên tục cúi xuống nhặt thứ gì đó lên và ném xuống. Tiền lại gần hơn,
tôi thấy cậu đang nhặt những con sao biển bị thủy triều đánh dạt lên bờ và ném chúng
trở lại đại dương.
- Cháu đang làm gì vậy?
- Những con sao biển này sắp chết vì thiếu nước, cháu phải giúp chúng!
- Cháu có thấy
là mình đang mất thời gian không? Có hàng ngàn con sao biển như vậy. Cháu không
thể nào giúp được tất cả chúng. Rồi chúng cũng sẽ phải chết thôi. Cậu bé vẫn
tiếp tục nhặt một con sao biển khác và nhìn tôi mỉm cười:
- Cháu biết chứ!
Nhưng cháu nghĩ mình có thể làm được điều gì đó, ít nhất là cứu sống những con
sao biển này
(Theo Hạt giống
tâm hồn, Từ những điều bình dị, NXB Tổng hợp TP HCM, 2010, tr.132)
Lấy câu nói và câu chuyện trên làm gợi ý, hãy viết một bài
văn ngắn về chủ đề: Ý nghĩa của những điều nhỏ bé.
Bài làm
Đã bao giờ bạn tự hỏi mình con đường hàng
ngày mà ta thường đi lại, hạt gạo mà ta ăn mỗi bữa đến từ đâu chưa? Thực ra,
trong cuộc sống con người ai cũng tham vọng hướng đến những điều lớn lao vĩ đại
mà thường bỏ qua những điều nhỏ bé tưởng chừng như vô nghĩa nhưng lại có giá trị to lớn. Cũng giống
như Fran KA.Clark từng nhận định : “Ai cũng muốn làm điều gì
đó rất lớn lao, nhưng lại không nhận ra rằng cuộc sống được tạo thành từ những
điều rất nhỏ”.
Nếu đã là con người
ắt hẳn ai cũng mang trong mình một khao khát đó chính là thực hiện được những
điều vĩ đại lớn lao trong cuộc đời. Thế nhưng họ lại quên mất rằng những điều
lớn lao đó lại được chắt chiu từ những thứ vô cùng bình dị.
Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng từng biết đến chiếc tổ kiến với những mùn đất
to và rất nhiều. Thế nhưng có mấy ai hiểu, để tạo được những chiếc tổ vĩ đại
như thế là do sự cần mẫn của những con kiến thợ nhỏ bé. Vì thế mới có câu “kiến
tha lâu cũng đầy tổ”. Những sự đóng góp tuy là bé nhỏ song nó lại tích tụ thành
những giá trị vật chất vô cùng lớn lao. Như dân gian ta từng nói “Góp gió
thì thành bão”.
Những cái tưởng chừng
vô cùng nhỏ bé nhưng bao giờ cũng có giá trị đối với chúng ta chỉ
là chúng ta đã vô tình bỏ quên nó mà thôi. Nhìn lại lịch sử của cả dân tộc ta
chắc hẳn bạn sẽ không bao giờ bỏ qua sự hi sinh của thầm lặng của những người
chiến sĩ cách mạng. Trong số họ có những người có tên có những người vô danh họ
không chỉ cống hiến xương máu của mình cho tổ quốc mà còn cả hạnh phúc lứa đôi,
cả tương lai và tuổi thanh xuân của mình cho độc lập dân tộc. Hay có những con
người vẫn đang ngày ngày chiến đấu với nỗi đau di chứng chiến tranh để lại. Đó
là hình ảnh những người nông dân chân lấm tay bùn quanh năm bán mặt cho đất,
bán lưng cho trời tát nước, cấy mạ để rồi làm nên cả một thảm lúa vàng bội thu,
nên bát cơm dẻo thơm cho con người. Họ đã góp những phần vô cùng nhỏ bé của
mình để làm nên một bức họa sinh động cho cuộc đời.
Nếu chúng ta cứ mải
mê với những điều lớn lao mà quên đi những điều tưởng chừng nhỏ bé thì cuộc sống
của chúng ta cũng sẽ khép lại với hai từ vô nghĩa mà thôi. Nhiều người trong số
chúng ta bảo rằng họ không thích làm những điều nhỏ bé mà muốn vươn tới những
điều vĩ mô vượt ngoài sức của con người. Thế nhưng bạn đã quên mất câu chuyện
của tỉ phú Bill Gates. Một con người đã từ bỏ đại học
Harvard danh giá để gây dựng nên một đế chế của riêng mình. Có thể ai cũng nói
ông mạo hiểm, mà đúng là ông đã vô cùng mạo hiểm khi bỏ học giữa chừng để về
nuôi dưỡng ước mơ thuở thiếu thời của mình. Khi mà người ta vẫn chẳng biết định
nghĩa máy tính là gì thì cậu chàng 15 tuổi đó đã tạo cho mình một “thế giới”
nhỏ bé cho mình. Sau này chính ông đã thừa nhận rằng chính những hợp đồng nhỏ
lẻ năm 16 tuổi cùng với những thời gian biểu cho trường trung học đã làm nên
Bill gates của bây giờ. Nếu như ngày đó ông không liều mình vì những điều nhỏ
bé như thế thì có lẽ chúng ta sẽ chẳng bao giờ được thừa hưởng sức mạnh công
nghệ mạnh mẽ này.
Hay một điều đơn giản
trong cuộc sống của con người, khi mà chúng ta cứ mải miết làm những điều lớn
lao, kiếm tiền tỉ mua nhà lầu xe hơi, tạo cho mình một chỗ đứng trong xã hội
thì vô tình đã bỏ đi những niềm hạnh phúc giản dị. Hạnh phúc của một người phụ
nữ không phải là điều gì quá lớn lao chỉ là một bông hoa hồng cùng lời yêu
thương của chồng vào ngày 8/3, thành tựu lớn nhất của người mẹ không phải là
được làm người này người kia đơn giản là được nhìn thấy các con mình hạnh phúc
mỗi ngày.... Có đôi khi trong cuộc sống này con người chúng ta quá
vô tâm mà bỏ đi những điều tưởng chừng đơn giản nhưng đầy ý nghĩa
đó.
Một bàn tay không thể
vỗ nên nhịp, cũng như một bông lúa chín chẳng thể làm nên mùa vàng. Những thành
công mà ta đạt được ngày hôm nay nó được chắt chiu từ những điều nhỏ bé và bình
dị nhất. Vì thế câu nói của Fran KA.Clark như một lời nhắc nhở chúng
ta hãy trân trọng những điều nhỏ bé nhất quanh mình, bởi lẽ nó có đóng góp vô
cùng to lớn trong thành công vang dội của mỗi người.
Comments
Post a Comment